“Người ta hạnh phúc vì điều gì?” Câu hỏi đó cứ mãi vang vọng trong tâm trí mỗi chúng ta, đặc biệt khi ta đã đôi lần té ngã, mang theo những vết thương của tuổi trẻ. Cuộc đời là một hành trình dài đi tìm định nghĩa cho hai chữ Hạnh Phúc, và qua mỗi cột mốc, câu trả lời lại thay đổi.

Tuổi Thơ Và Thanh Xuân: Niềm Tin Giản Đơn
Ngày còn thơ bé, hạnh phúc thật giản đơn: được ăn món ngon, có tiền mua món đồ chơi, đôi giày mới, hay chiếc nón giống chúng bạn. Ta mang theo nỗi thèm muốn ấy vào cả giấc ngủ, chờ đợi chúng trong những dịp sinh nhật hay ngày Tết.
Lớn hơn một chút, ở ngưỡng 18-20, khi lướt qua mái tóc dài, đôi mắt trong veo của một người, hay nụ cười tỏa nắng của anh bạn cùng trường, ta tin rằng: Có tình yêu chắc chắn là hạnh phúc nhất đời.
Ta dốc hết thanh xuân, tin rằng người ngồi cạnh mình trong quán cóc ven đường sẽ là người đi cùng ta đến trọn kiếp. Ta không nghĩ được rằng cha mẹ sẽ có ngày già yếu cần ta gánh vác, hay rời giảng đường, niềm vui ngắm mưa, ngắm hoàng hôn sẽ khó còn trọn vẹn khi trong túi chỉ còn vài tờ bạc mỏng.
Tuổi Trưởng Thành: Mê Lực Của Tiền Tài
Rồi ta nhận ra chân lý khắc nghiệt của cuộc đời: Cần tiền, càng nhiều càng tốt. Nhìn thấy người khác bước xuống xe sang, xài hàng hiệu, xài tiền không cần đắn đo, ngồi ghế hạng nhất trên máy bay, ta bị hấp dẫn như bị ma lực kéo đi.
Như một kẻ say không biết mình say, ta lao vào dòng xoáy công việc, tiền bạc như chiếc lá rơi vào dòng nước lũ. Có người thành công, có người đủ sống, và hẳn nhiên, có người tóc đã điểm sương vẫn phải thiếu trước hụt sau.
Thoắt cái, bước qua tuổi trung niên, dù nhiều tiền hay ít, ta đều không tránh khỏi những đêm khuya chập chờn, tự hỏi chính mình: Rốt cục, hạnh phúc là gì?
Hạnh Phúc Đích Thực: Sự Gắn Kết Con Người
Ta nhận ra, ăn ngon mặc đẹp, hay kể cả là tình yêu mãnh liệt, cũng không hẳn là hạnh phúc bền lâu. Thức ăn có ngon rồi cũng sẽ quen, tình yêu cuồng nhiệt rồi cũng sẽ thành cảm xúc quen thuộc.
Trên tất cả, hạnh phúc thật sự nằm ở những mối quan hệ gắn kết bền lâu và chân thật. Đó là những sợi dây bền chặt, không đứt đoạn, không có tổn thương đau lòng, từ cha mẹ, anh chị em, bạn bè và người bạn đời. Là nơi ta có thể được an toàn, nương tựa, đồng hành và được yêu thương vô điều kiện.

Hạnh phúc là những điều nhỏ bé nhưng ấm áp:
- Buổi sáng tỉnh dậy đã có ai đó pha sẵn ly cà phê.
- Chiều tan tầm nhận được tin nhắn ngắn gọn: “Về chưa?”
- Khi ốm đau có bàn tay đặt lên trán, khi thất bại có người lắng nghe không phán xét.
- Khi sóng gió quật lên ta tan vỡ lớp vỏ cứng cáp, ta vẫn biết có nơi để trở về, có người sẽ lặng lẽ ngồi cùng ta.
Danh vọng, tiền tài sẽ trở nên trống rỗng nếu không có người thương yêu bên cạnh để chia sẻ. Nhiều tiền trong căn nhà lớn mà vợ chồng không thể nói chuyện với nhau, niềm vui liệu có trọn vẹn?
Con người chúng ta muôn kiếp cần con người hơn tất thảy. Luôn có ai đó bên mình, không bao giờ thấy cô đơn trên thế gian này, đó chính là định nghĩa trọn vẹn và giản dị nhất của Hạnh Phúc.
HND wikiphunu.vn