20 C
Hanoi
Thứ Năm, Tháng 10 23, 2025

Gửi Người Vợ Đã Từng Là Tất Cả Của Tôi: Những Điều Anh Chưa Từng Nói Ra

Đừng Lướt Vội

Em à,

Anh viết những dòng này không phải để trách móc hay tìm kiếm sự cảm thông, mà chỉ là để nói ra những điều đã mục ruỗng bên trong anh, dưới cái vỏ bọc “gia đình hạnh phúc” mà ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ.

Anh – người đàn ông ngoài ba mươi – có một người vợ xinh đẹp, một cô công chúa nhỏ đáng yêu. Cuộc sống của chúng ta, thoạt nhìn, là một bức tranh hoàn hảo. Anh đã từng nghĩ, hạnh phúc chỉ đơn giản là sáng đi làm, chiều về chơi với con, phụ em nấu cơm. Anh nguyện ý cày cục, chấp nhận mọi vất vả, chỉ cần đổi lại sự bình yên đó.

Sự Khác Lạ Bắt Đầu Từ Khi Con Gái Chào Đời

Em quay trở lại công việc chỉ sáu tháng sau khi sinh con. Anh hiểu áp lực sự nghiệp, nhưng anh xót xa khi nhìn con gái bé bỏng phải ăn sữa ngoài, gầy gò vì thiếu hơi mẹ, thiếu nguồn sữa mẹ. Anh can ngăn vì muốn con được gần gũi em, nhưng em đã từ chối.

Giờ đây, Nhật Linh hơn hai tuổi, quấn anh hơn em. Em biết tại sao không?

Mỗi lần con quấy khóc, em lại cáu bẳn, quát mắng con đến khóc toáng lên. Anh thật sự không thể hiểu nổi sự thờ ơ, khắc nghiệt đó dành cho chính con đẻ của mình.

Mỗi khi anh nhẹ nhàng góp ý: “Anh có biết công việc của em bận rộn đến mức nào không? Về nhà còn cơm nước, hầu hạ bố con anh. Con cứ khóc lóc suốt ngày ai mà chịu được?”

Em giãy nảy lên như thế. Và anh, người chồng khờ khạo, lại tự hạ thấp cái “tôi” của mình, dịu giọng an ủi. Anh chấp nhận chịu đựng để giữ hòa khí, vì anh tin chỉ cần mình mềm mỏng, em sẽ thay đổi.

Anh đã sai.

Giọt Nước Tràn Ly: Vị Trí Của Mẹ Anh

Mẹ anh lên chơi, muốn giúp đỡ chăm sóc con cái. Mẹ là người phụ nữ quê nhưng rất tâm lý, bà luôn nhỏ nhẹ để giữ không khí gia đình.

Mẹ thấy chúng ta ăn sáng ngoài hàng tốn kém, không hợp vệ sinh nên đề nghị nấu ăn sáng. Bánh mì ốp la, canh cua… Mẹ đổi món liên tục vì sợ chúng ta ngán. Anh ăn ngon lành, béo ra trông thấy, nhưng em thì sao?

Em chỉ gảy gót vài miếng rồi vội vàng đi làm. Ánh mắt mẹ anh những lúc đó không còn sự háo hức, chỉ còn sự tủi thân lặng thầm.

Anh đã không kiềm chế được cảm xúc: “Em xem lại thái độ của mình đi! Mẹ hết lòng vì vợ chồng mình… Sao em cứ chọc chọc ngoáy ngoáy vào đồ ăn khiến mẹ buồn thế? Em có thương người mẹ này không?”

Lần đầu tiên anh to tiếng với em. Anh thà để em đối xử với anh thế nào cũng được, nhưng với mẹ thì không. Em trân mắt nhìn anh, rồi đóng cửa “Sầm” một cái. Anh biết em sốc, vì bấy lâu nay anh luôn là người khù khờ, nhường nhịn.

Sự Bận Rộn Không Thể Lý Giải

Con gái đã đi học, chúng ta đỡ bận rộn hơn. Anh bỏ luôn thú vui đánh tennis, quán xuyến hết việc nhà, vì anh nghĩ em là Trợ lý Giám đốc, chắc chắn bận rộn hơn. Trong anh, giờ đây, chỉ có gia đình.

Em ngày càng bận rộn hơn. Sự bận rộn ấy đã trở thành một bức tường ngăn cách giữa em và con gái, giữa em và căn bếp, giữa em và chính anh.

Anh đã tự trấn an mình: “Thực ra em không phải là người đàn bà ghê gớm, chỉ là em sống không tình cảm cho lắm.”

Nhưng giờ đây, khi nhìn lại những thái độ vô tâm, sự cáu bẳn, và sự lạnh nhạt gần như tuyệt đối mà em dành cho mái ấm này, anh nhận ra: Có lẽ, sự bận rộn kia không phải là công việc, mà là một nơi nào đó khác.

Sự thật phũ phàng đã được gói bọc quá kỹ lưỡng. Và anh sợ rằng, mọi thứ đang thực sự chỉ mới bắt đầu.

Em, người vợ đã từng là tất cả của anh, em đã ở đâu trong suốt những ngày tháng qua?


Đây là những lời tâm sự đắng cay mà một người đàn ông phải trải qua khi đối diện với sự đổ vỡ. Hãy chia sẻ với chúng tôi, bạn sẽ làm gì nếu ở trong hoàn cảnh này?

HND wikiphunu

- Quảng cáo -spot_img

More articles

- Quảng Cáo -spot_img

Bài viết mới nhất